支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
吹吁。呼气。轻者为喣,急者为吹。
吹吁。呼气。轻者为喣,急者为吹。一本作“煦”,误。
引汉•王充 《论衡·祀义》:“风,犹人之有吹喣也;雨,犹人之有精液也;雷,犹人之有腹鸣也。”唐•白居易 《省试性习相远近赋》:“亦犹一源派别,随混澄而或浊或清;一气脉分,任吹喣而为寒为暑。”
["①合拢嘴唇用力出气。如 ~打。~灯(a.把灯火吹灭;b.喻人死亡;c.喻失败、垮台)。~毛求疵。~鼓手(a.办婚、丧事时吹奏鼓乐的人;b.胡乱吹捧和宣扬别人的人)。~灰之力。②说大话。如 ~牛。~嘘。③类似吹的动作。如 ~拂。风~草动。④(事情)失败。如 ~台。⑤消息流传,鼓动宣传。如 鼓~。"]详细解释
["①哈气。②吐(唾沫):“~沫求涓滴。”③爱抚。"]详细解释
zì chuī zì pěng
chuī hú dèng yăn
ǒu xǔ
chuī chuī dă dă
chuī xiāo wú shì
chuī dōu dōu
chuī niú
chuī kāng jiàn mǐ
wăn chuī
chuī hǒu
chuī chén
chuī huā
héng chuī
chuī jī
liú chuī
luán chuī
chuī kǒu shào
chuī máo suǒ bān
sōng chuī
xiāo chuī
chuī mào
chuī tóng
míng gǔ chuī jiăo
xián chuī
chuī jiàn shǒu
chuī zhì
huáng mén gǔ chuī
chuī xī
chuī fēng téng
chuī niú pāi mă
lǜ jìng chuī
chuī xiāo qǐ shí
chuī tán gǔ băn
shāng chuī
rǔ chuī gāo
wā míng gǔ chuī