支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
象声词。形容铃声。
象声词。形容铃声。参见“鸿瓏”。
引唐•李贺 《绿章封事》诗:“青霓扣额呼宫神,鸿龙玉狗开天门。”一说为守天门之兽,见 王琦 汇解。 清•厉鹗 《游仙百咏》之七四:“鸿龙玉狗启天閽,东海团团吐晓暾。”
【拼音】
hóng lóng
【注音】
ㄏㄨㄥˊ ㄌㄨㄙˊ
【引证解释】
象声词。形容铃声。 唐 李贺 《绿章封事》诗:“青霓扣额呼宫神,鸿龙玉狗开天门。”一说为守天门之兽,见 王琦 汇解。 清 厉鹗 《游仙百咏》之七四:“鸿龙玉狗启天阍,东海团团吐晓暾。”参见“ 鸿珑 ”。
["①大雁。如 ~雁。~毛。雪泥~爪(喻往事遗留的痕迹)。②大。如 ~博。~图。~沟。~儒。~福。~运。~烈。③指书信。如 来~。④姓。"]详细解释
["①传说中的一种长形、有鳞、有角的神异动物,能走,能飞,能游泳,能兴云作雨。如 ~舟。~灯。~宫。~驹(骏马,喻才华出众的少年)。画~点睛。~蟠虎踞。②古生物学中指一些巨大的有四肢有尾或兼有翼的爬虫。如 恐~。③封建时代用作皇帝的象征,或称关于皇帝的东西。如 ~颜。~体。~袍。④姓。"]详细解释
lóng biāo
yú lóng hùn zá
hóng rú shuò xué
hóng hú gāo xiáng
lóng jīn
lóng shé zhèn
lóng shēng jiǔ zhǒng
chē mă rú lóng
lóng xī
lóng jiàn
lóng téng
lóng chú
lóng yuán
lóng mén èr shí pǐn
hóng bì
bān lóng
lóng zhǔn wēng
hóng bō
hóng fēng
cóng lóng
lóng téng hǔ zhì
lóng yīn
cuàn lóng yán bēi
lóng yù shàng bīn
tuán lóng
shèn lóng
hóng fù
hóng xī
yú chén hóng duàn
huáng lóng jiàn
chán shì diāo lóng
chì lóng zhăo
cāng lóng qī xiù
lóng xuè fèng suǐ
lóng tào háng qíng
lóng téng fèng xiáng