支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
汉《易》学家施雠、孟喜的并称。
汉•《易》学家 施雠、孟喜 的并称。 《汉书·儒林传·丁宽》:“宽(丁宽 )授同郡 碭 田王孙。
引王孙 授 施讎、孟喜、梁丘贺。繇是《易》有 施、孟、梁丘 之学。”南朝 齐 王俭 《答陆澄书》:“《易》体微远,实贯羣籍。 施 孟 异闻, 周 韩 殊旨,岂可专据 小王,便为该备。”
["①兄弟姊妹排行最大的。如 ~兄。~女(长女)。~孙。②农历四季中月份在开头的(其它两个月依次为仲、季)如 ~春(农历正月)。③猛然不及思考,冒冒失失。如 ~行。~浪。④勉力。如 ~晋(勉力求进)。⑤姓。"]详细解释
["①实行。如 ~工。~政。设~。~展。~教( jiào )。~为( wéi )。~威。实~。措~(办法)。发号~令。②用上,加工。如 ~肥。~粉。③给予。如 ~礼。~诊。~恩。④姓。"]详细解释
mèng yuè
mèng jiā luò mào
cuò shī
lè shàn hào shī
mèng liáng gù zhàn yì
ruăn yìng jiān shī
mèng zǐ
zuì xī shī
mèng yáng
nì xíng dăo shī
fù shī
xié shī
qiăn shī
bīn mèng
yǒu shī
yà mèng
pǔ shī
sūn mèng
xī shī xiào pín
gài shī
qiáng shī
huí shī
chăn shī
shī mìng fā hào
shī xǐ
kǒng mèng zhī dào
huáng hè lóu sòng mèng hào rán zhī guăng líng
wú wèi shī
mèng zhú
wēi shī
shī tà
gōng mèng xìng
shī rén bù ēn
nán shī běi sòng
suí shí shī yí
xuán tíng shī fă